Lúc tệ nhất phải làm gì?

Trưa nay, sau khi ăn trưa với một người anh, tôi di chuyển đến một địa điểm khác. Đi đến nơi, thò tay vào túi lấy tiền mới phát hiện cái bóp (cái ví) không còn ở vị trí cũ.

Thật kinh khủng, mồ hôi vã ra như tắm trên khuôn mặt nhỏ nhắn hay cười, một loạt ý nghĩ khủng khiếp thi nhau đập chan chát vào vỏ não mỏng manh :
– Chết toi, mất cái ví rồi!
– Chết mất thôi, bao nhiêu là thứ trong đấy : tiền cữ ngày vợ mới phát hôm kia, giấy tờ chứng minh đủ tuổi vị thành niên, thẻ chứng nhận có nợ ngân hàng… thư tình …. (à, thư tình thì để cặp rồi, không lo)….hốt hoảng và bần thần.
– Sắp tới mấy ngày biết sống sao khi vợ không bên cạnh? Lát tiền đâu đi nhậu…nói chung đoạn này thì kinh khủng lắm.

Sau một phút trấn tĩnh, tự vã vào mặt và trấn an, trong đầu tôi loé ra 03 giả thuyết :
GT 1 : Bỏ quên tại quán
GT2 : Rơi trên xe Uber
GT3 : Rơi trên đường lúc từ quán ra xe.

Và tôi phải chọn lựa. Tôi chọn GT1, quay lại quán vì GT này là cao nhất trong 3 GT, và cũng chỉ duy nhất lúc đấy tôi móc ví ra.

Tôi book Uber, quay lại quán và ko quên nạt vợ khi cô ấy có cuộc gọi chen ngang. Tôi không còn tâm trí để suy nghĩ trả lời. Lúc này tôi chỉ nghĩ tới mỗi một chuyện duy nhất là cái ví.

May mắn thay, cái ví vẫn ở vị trí cũ dù đã trôi qua hơn 30p & bàn đã dọn. Thật may mắn. Tuy nhiên, điều đáng nói ở đây là : tôi đã suy nghĩ rất tiêu cực để chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
– Nhân viên quán nhặt được & họ không trả
– Tài xế nhặt được … Và họ cũng không trả
– Ai đó nhặt được…và họ cũng không trả….

Tệ thật, khi gặp chuyện, người ta hy vọng chuyện tốt cho mình và sẵn sàng nghĩ xấu cho bất kỳ ai “có nguy cơ” làm tổn hại đến họ.

Tôi thấy mình thật đáng hổ thẹn.

Bài học cho tôi hôm nay :
1/ Cái gì đã mất, suy nghĩ kiểu gì cũng mất, tốt nhất là hãy cẩn thận.
2/ Mọi chuyện xảy ra với mình, lỗi đầu tiên do mình. Đừng vu vạ cho ai. Lỡ họ nhặt được mà quên trả thì bạn cũng chẳng biết đâu mà lần. Oán trách chỉ tự chuốc khổ vào thân.
3/ Dẫu mọi chuyện có tệ thế nào thì cũng phải bình tĩnh mà giải quyết. Hãy cứ suy nghĩ theo hướng tích cực, nếu khôg như ý thì ít ra bạn cũng không nhức đầu vì phải suy nghĩ lung tung. (Lỡ lúc đấy mà mất thì cũng chịu thôi chứ biết làm sao.)
4/ Luôn có dự phòng cho tình huống xấu nhất có thể ập đến bất kỳ lúc nào.

Một buổi trưa thật nhiều cung bậc cảm xúc. Bạn cứ tưởng LÚC ẤY LÀ TỆ NHẤT ư? Chưa chắc đâu! Cứ bình tĩnh, mọi việc đều có cách giải quyết.

Tác giả: TÈO TIẾP THỊ

Facebook: Fb.com/info.tuan

Nguồn: Nhóm Quản trị và Khởi Nghiệp (Facebook)